Bản nhạc nhật ký của mẹ

      511
Bao ngày bà mẹ ngóng... Bao ngày người mẹ trông... Bao ngày Mẹ hy vọng con chào đời...Ấp trong lòng lòng tất cả chăng tiếng cười của một hài nhi đang phệ dần?Mẹ tự dưng tỉnh giấc và chị em nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,Tiếng con khóc oà, mắt bà bầu lệ nhoà, cảm ơn vì nhỏ đến mặt Mẹ...Này bé yêu ơi, con biết không? bà mẹ yêu con, yêu nhỏ nhất đời!Ngắm nhỏ ngoan phía trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé nhỏ cưng!Nhìn thân phụ con, phụ vương đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khoé môi,Con hãy quan sát kìa, phụ thân đang khóc vày con...Một ngày thức giấc giấc, rồi người mẹ chợt nghe, lề mề về bé nói câu:"Mẹ ơi!"Chiếc môi bé bé dại thốt lên bất ngờ, khiến cho tim bà mẹ vui như vỡ oà...Đây là phương diện đất, đó là trời cao, đấy là nơi đã sinh ra con,Bước chân bé nhỏ bước theo Cha, dấu chân trước tiên trên mặt đường đời...Này nhỏ yêu ơi, nhỏ biết không? mẹ yêu con, yêu bé biết bao!Hãy cứ đi, mẹ bên con, dõi theo con mỗi bước chân...Ngày mai sau khi con bự con, mặt đường đời không phải như con cầu mơ,Hãy vực dậy và vững bước trên đường xa...Ngày đầu mang lại lớp, mẹ cùng bé đi, ngập kết thúc con bước sau sống lưng Mẹ,Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh khía cạnh trời soi nhỏ đến trường...Ngày ngày mang đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô thân thương con,Bé bé của mẹ vẫn luôn luôn chăm ngoan, để cho Mẹ vui mãi trong lòng...Này nhỏ yêu ơi, con biết không? bà mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!Những khuya ôn bài, nhỏ thức, xót xa tim chị em biết bao!Từng kỳ thi tiếp liền nhau, tuổi thơ nhỏ trôi qua vô cùng mau,Ước chi nhỏ Mẹ mai sau sẽ thành công...Một ngày chị em thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong phòng bàn,Lá thư viết vội, mang tên rất lạ, kiên cố là tín đồ con thương vô cùng nhiều!Một ngày người mẹ thấy con buồn vu vơ, cánh hồng vẫn ngơi nghỉ trong chống bàn,Lá đâu đã vàng, hoa đâu đang tàn, cớ sao nhìn bé úa thu sang?Này con yêu ơi, nhỏ biết không? người mẹ yêu con, yêu nhỏ rất nhiều!Những đáng nhớ lần đầu yêu, trong cả một đời đâu dễ quên...Vầng trăng kia đã sưởi ấm con, cùng sau cơn mưa, nắng vẫn trong,Sẽ gồm một người yêu con hơn bà bầu yêu...Một ngày nhỏ lớn, một ngày bé khôn, một ngày nhỏ phải ra đi Mẹ,Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, hải dương rộng trời cao con vẫy vùng,Một ngày đột nắng, một ngày thốt nhiên mưa, lòng bà mẹ chợt nhớ con vô bờ,Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ bé từng khoảng thời gian ngắn cuộc đời...Này con yêu ơi, nhỏ biết không? người mẹ yêu con, yêu bé nhất đời!Ở khu vực phương trời xa xôi, hãy im tâm, mẹ vẫn vui!Từng dòng thư ôm bao ghi nhớ thương, chị em nhờ mây với trao mang đến con,Chúc nhỏ yêu được hạnh phúc, mãi bình an...Bao ngày bà bầu ngóng, bao ngày người mẹ trông, bao ngày Mẹ mong muốn con quay về,Ấp trong cơn mơ nhớ bao mon ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,Mẹ hốt nhiên tỉnh giấc, và bà mẹ nhìn thấy, con người mẹ vẫn bé xíu như thiên thần,Thấy nhỏ khóc oà, mắt người mẹ lệ nhoà, cảm ơn vì con đến mặt Mẹ...