Yêu em từ cái nhìn đầu tiên 26

      739
Bị lừa cụ thân mang đến em họ, yêu cầu gả cho một "lão già", cô đâu ngờ "lão già" ck mình là Tổng tài trẻ con tuổi của tập đoàn lớn Đế quốc!
Đang yên ổn ổn làm đầu bếp, ngủ 1 giấc dậy chợt thấy mình bao gồm 2 nhỏ và 1 ông ck Ảnh đế, chuyện gì đây?
CHƯƠNG 26: ĐỀU LÀ NGƯỜI MÌNH CẢ!Cô biết ngay mà, ân cần chỉ như nháng phù vân…Đêm khuya, Vi Vi trần trọc luân phiên qua lật lại trên dòng giường nhỏ tuổi của mình.Bạn thuộc phòng bàn tán xong vẫn ngủ say cả, chỉ bao gồm cô vẫn không thểchợp mắt.

Bạn đang xem: Yêu em từ cái nhìn đầu tiên 26

Dẫu vậy mà, chắc hẳn rằng ngủ không được mới là chuyện bình thường, saukhi vẫn trải sang 1 ngày như hôm nay.Lại trở người, vẫn không ngủ nổi, Vi Vi cương cứng quyết lật chăn ra ngồidậy, cằm tựa bên trên đầu gối, thở dài. Thực tế tâm trạng cô không còn buồnkhổ cũng chẳng phải ủ rũ, nhưng tình trạng phức tạp hiện nay thì chỉ rất có thể thở lâu năm để miêu tả mà thôi.Dường như thở ra một hơi, thì loại thứ sẽ khuấy động tâm tư tình cảm kia đã nhỏ tuổi đi một ít.Tiêu nề hà à.Trong đầu lại hiện tại lên tầm vóc của người ấy, dịp tĩnh thời gian động, khinói khi cười, nỗ lực là sản phẩm vừa nãy được thở ra đã lại tảo về, tràn ngậptâm trí cô.Ôm chăn ngồi một thời gian lâu, cuối cùng Vi Vi cũng đã ru ngủ bản thân đượcmột chút, nằm xuống chợp mắt, lúc chuẩn bị đi vào giấc mộng thì loángthoáng nghe thấy giường kế bên bao gồm động tĩnh gì đó, về sau ngủ say nênkhông biết là gì. Cho tới khi tờ mờ sáng, đùng một cái cô bị ai đó lay chotỉnh dậy, mở mắt ra thì thấy Nhị Hỷ sẽ đứng bên giường cô, vẻ mặt yếuớt nói, “Vi Vi, tớ bị tiêu chảy tía lần rồi, sắp toi rồi.”Vi Vi giật mình hoảng hốt, mau lẹ tỉnh hẳn. Vội vàng vã nhảy xuống giường tìm thuốc cho bạn mình. Tuy thế uống rồi vẫn ko tác dụng, Nhị Hỷ trong tầm nửa giờ đồng hồ lại chạy thêm nhị lần nữa, sắc đẹp mặt sẽ tái xanh. HiểuLinh cùng Ty Ty nghe thấy tiếng hễ cũng thức dậy, tía người suy nghĩ chắckhông ổn rồi, núm là mau lẹ mặc áo xống vào gửi Nhị Hỷ đi khám bệnh.Vì phòng mạch nhà trường ban đêm thường không xứng đáng tin cậy, cần bọnVi Vi không dám đưa Nhị hỷ đến này mà ra khỏi cổng Tây, bắt một chiếctaxi đến khám đa khoa lớn ngay sát đó. Bác bỏ sĩ hỏi tình trạng dịch rồi làm cho mộtxét nghiệm nhỏ, chẩn đoán là viêm ruột cung cấp tính, phải truyền dịch.Đợi lúc Nhị hỷ truyền dịch rồi thiếp đi trên nệm bệnh, cha ngườilúc này bắt đầu yên tâm, bàn thảo với nhau thấy không cần thiết phải ngơi nghỉ lại cả ba, ráng là để Hiểu Linh về trước, Vi Vi với Ty Ty ở lại chăm lo bạn.Nhị hỷ truyền dịch xong lại chạy mất hút hai lần nữa, tiếp nối cũng khỏehơn nhiều, Vi Vi và Ty Ty mới có thời gian chợp đôi mắt được một lúc. Nhưngvì ngủ không được dễ chịu nên Vi Vi chưa bao lâu đã tỉnh giấc, Nhị Hỷcũng sẽ thức dậy, sắc đẹp mặt gồm vẻ hồi sinh được ít nhiều. Vi Vi cúi đầuxem đồng hồ, đang bảy giờ đồng hồ rồi.Nhị hỷ yếu ớt bảo: “Vi Vi à, tối qua túi món ăn vặt đó là vì Tiêu Nại cài đặt à?”“Ừ đúng rồi.”“Haizzz ~ ~ Đồ của Thần quả nhiên không ăn uống được, chưa hẳn thứ nhưng mà dạ dày bạn phàm như tớ tiêu hóa nổi.”Đã thê thảm nắm này rồi hơn nữa nói đùa được, Vi Vi dở khóc dở cười,đứng dậy đắp chăn lại cẩn trọng cho bạn. Nghĩ đến Tiêu Nại cơ mà Nhị tin vui vừanhắc, Vi Vi lại thất thần.

Xem thêm: Hội Những Người Phải Chia Tay Vì Gia Đình Phản Đối, Gia Đình Phản Đối Tình Yêu

Hiện giờ đã bảy giờ rồi, dĩ nhiên cũng cho lúc gọi điện thoại cảm ứng thông minh bảo Đại Thần không nên chờ cô nữa, đắn đo vì sao nhưng mà nghĩ cho chuyện hôm nay không phải đi tự học tập với Đại Thần, trong tim lại có cảm xúc nhẹ nhõm hẳn.Tâm bốn cô đã hết trong phòng bệnh, tinh thần phiêu dạt khắpnơi. Nhị hỷ nửa nằm nửa ngồi, thấy cô như vậy thì ngẩn ra, vốn trước giờ luôn luôn biết Vi Vi xinh đẹp, nhưng mà nhìn nhiều rồi cũng thành quen, có điều từ bây giờ Vi Vi đùng một phát lại cúi đầu nữ tính giúp cô đắp chăn lại cẩnthận, diệu kì như đang để ý đến lung lắm, song mắt lấp lánh lung linh sáng rực,lại thấy có nét xin xắn mà trước kia trước đó chưa từng thấy bao giờ.Hai tín đồ một đứng một nằm đắm chìm trong lưu ý đến riêng, thốt nhiên ánhsáng vào phòng bỗng tối lại, Vi Vi như có linh cảm, bèn ngấc lên quan sát về phía cửa.Tiêu Nại vẫn đứng sống đó, ánh mắt nhìn cô rất siêng chú.Lúc về trường thì ngồi bên trên xe Tiêu Nại, một nhãn hiệu rất bìnhthường, Vi Vi ngồi ngơi nghỉ ghế phụ, Nhị Hỷ và Ty Ty, gọi Linh ngồi phía sau.Trên đường, Vi Vi nghe thấy Nhị Hỷ nói chuyện hỏi phát âm Linh: “Sao Tiêu sư huynh lại mang lại cùng cùng với cậu?”Hiểu Linh cũng nói chuyện trả lời: “Tớ gọi điện cho Đại thông thường mà, anhấy nhiều chuyện đề cập lại cùng với Tiêu sư huynh, sau đó sư huynh nói anh sẽ lái xe cộ đến cho tiện.”Nhị Hỷ lo lắng nói: “Sao tớ cứ thấy sai trái lắm.”Ty Ty chen vào: “Cậu chớ lo lắng, Tiêu sư huynh là người mình mà!”Vi Vi ngồi ở ghế phía trước lắng tai với vẻ bất lực, họ tưởng giọngnói mình nhỏ dại lắm ư, thế mà lại còn nói năng lung tung một biện pháp đườnghoàng như thế, lại còn fan mình, vượt sức tự nhiên!Nhị hỷ vẫn khôn cùng lo lắng: “Nhưng mà, xe cộ của Đại Thần, họ người phàm…”Vi Vi nghe thấy vậy thì sợ các bạn mình lại nói phần đông lời đại loại như xe pháo của Đại Thần fan phàm mà ngồi thì ắt xảy ra chuyện, đề nghị vội vàng xoay đầu lại ngắt lời: “Ty Ty nói đúng đó, tín đồ mình khắp cơ thể mình cả!”Trong xe bất ngờ im phăng phắc, Vi Vi hôm nay mới hiểu rõ lúc gấpgáp tôi đã nói gì, thoắt chốc đến cả dũng khí quay fan lại cũng chẳng còn.Mang nét mỉm cười liếc nhìn bạn nào đó cạnh bên đang cố sút thiểu sựtồn tại của mình, Tiêu nài nỉ mở lời: “Các chúng ta chắc chưa bữa sớm phảikhông, vậy nên ăn những gì đi đã rồi hãy về?”Vi Vi tiếng phút này trong thâm tâm vô cùng cảm kích Đại Thần, anh đã giúp cô giải vây, và đúng là quá ân cần, huh u.Hiểu Linh quan sát nhìn Vi Vi, thấy cô không có ý báo cáo thì gắng thoáithác: “Không bắt buộc đâu ạ, từ bây giờ đã phiền sư huynh các rồi.”Tiêu nề mỉm cười cợt nói: “Đều là bạn mình cả, không cần khách sáo.”Vi Vi: “…”Cô biết tức thì mà, thân yêu chỉ như nháng phù vân…Cuối cùng vẫn đi ăn sáng, Nhị tin vui tuy dạ dày không ổn dẫu vậy trong bụng trống trống rỗng cũng khó khăn chịu, cần miễn cưỡng ăn một chút cháo trắng, ănxong Tiêu Nại góc cạnh đưa chúng ta về cho dưới tòa nhà ký túc xá.Vi Vi lê những cách còn nặng nề nhọc căng thẳng mệt mỏi hơn cả Nhị hỷ về phòng, open ra là trèo thẳng lên chóng nằm.Nếu thời gian rất có thể quay ngược lại thì xuất sắc quá, cô tuyệt vời nhất sẽkhông nói lời nào, lặng ngắt là vàng! Haizzz ~ ~ thế ra ngủ cảm thấy không được cóảnh hưởng to đến năng lực phản ứng của tín đồ đến thế.Vi Vi nằm tại giường gian khổ rồi lại ảo não, nghiêng qua lật lại cònnhiều hơn đêm qua, sau cùng lăn lộn mãi rồi cũng ngủ thiếp đi thời điểm nàokhông hay.Giấc ngủ này kéo dãn đến mười nhì giờ, tiếp đến bị hương thơm thức ănthức tỉnh. đọc Linh sẽ nhắn tin điện thoại tư vấn Đại Chung mang đến bốn phần cơm cho dưới lầu, đương nhiên, mang lại Nhị Hỷ vẫn là cháo trắng.Vi Vi trèo xuống giường ăn cơm, ngạc nhiên thấy Nhị hỷ vẫn sẽ chơivi tính, sắc đẹp mặt đã khá hơn nhiều, Vi Vi hơi lo ngại hỏi bạn: “Cậu không khó tính nữa à?”Sức hồi sinh của con gián cũng ko mạnh như thế chứ?“Lướt web thôi thì gồm gì gì đâu.” Nhị hỷ hứng chí nói: “Vi Vi, trêndiễn bọn của trường bao gồm quá trời chủ đề nói đến cậu cùng Tiêu vật nài này! Còncó hình hai fan nắm tay nhau trong nhà thi đấu láng rổ nữa chứ!”Vi Vi vừa gắng hộp cơm lên nạp năng lượng thì nghẹn lại, nhấc hộp cơm lên chúi vào xem cùng, trái nhiên trên screen là một bức hình ảnh Đại Thần thay lấy taycô ngơi nghỉ sân nhẵn rổ, chắc hẳn rằng người chụp ảnh ở tương đối xa phải người nào thì cũng nhỏxíu, nhưng chắc chắn nhìn ra là Bối Vi Vi và Tiêu Nại.Vi Vi bao gồm phần ăn không thấy ngon nữa, đặt hộp cơm trắng sang bên, đón mang vi tính của Nhị tin vui xem.Nhị tin vui bảo: “Cậu đừng xem nữa, chẳng bao gồm nội dung gì đâu, thì dịp đầucó rất nhiều người ko tin, về sau tấm hình này xuất hiện, khiếp ngạcngã rầm cả đám, mọi người lại đưa sang bàn tán xem hai tín đồ bắt đầutừ lúc nào v.v… Ha ha, đúng rồi, chủ thể trước tê nói các cậu không xứng song nhất cũng trở thành kéo lên rồi.”Vi Vi lật giở mấy bài viết, quả nhiên cũng chẳng không giống lời bạn mìnhnói là bao, cố là trả vi tính lại mang lại Nhị Hỷ, liên tiếp ăn cơm. “Trườngchúng ta cũng nhiều chuyện vượt lắm!”“Ây da, sắp đến thi rồi mà, càng gần kỳ thi thì mọi bạn càng lắm điều, mẫu này là 1 trong cách xả áp lực như bạn ta vẫn nói ấy!”Nói thì cũng có lý, mà lại mà, bản thân lại bị xem như là chủ đề để xả stress.Vi Vi chỉ hoàn toàn có thể cắn rất mạnh vào miếng sườn để biểu hiện sự bi thảm bực.Lúc đã nạp năng lượng gần xong, điện thoại cảm ứng trong phòng đột réo vang, hiểu Linhchạy mang lại nghe máy, thời điểm sau liền gọi Vi Vi: “Vi Vi, điện thoại thông minh của ngườimình!”Vi Vi choáng váng mang lại tiếp máy, alô một tiếng, vị trí kia vang đến một giọng nói.“Dậy rồi à?”Giọng trong vật dụng vọng ra rất trầm, hình như không giống lắm cùng với giọngnói không tính đời. Vi Vi chợt sực nghĩ ra, đó là lần thứ nhất cô với ĐạiThần nói chuyện smartphone với nhau.“Ừm, em dậy rồi.”“Buổi chiều tất cả đi tự học không?”“Muốn lắm chứ, nhưng bây chừ mà đi thì không tìm kiếm được số ghế đâu.”Đây đúng là một vấn đề, bên kia Tiêu nài nỉ trầm dìm một dịp rồi nói: “Có một địa điểm rất im tĩnh, anh chuyển em mang đến đấy.”*** *** ***Tòa nhà ký kết túc nhưng Vi Vi ở là trong những kiến trúc rộp theothời Dân quốc new được xây dựng từ thời điểm cách đó vài năm, những căn chống gạchđỏ tương đối nghiêm chỉnh đứng đắn, thập thò sau số đông tán cây cối rì,khung cảnh vô cùng đẹp tươi hợp lòng người. Mặt vườn hoa trước tòa nhà,thường xuyên có những chàng trai theo đuổi chị em sinh trong dãy nhà, hoặcmang hoa hoặc ôm quà, là gần như cảnh mọi đã chú ý quen rồi. Vậy nhưng hômnay trở qua một bạn đứng đó, toàn bộ lại trở đề xuất kỳ lạ tới cả khônghài hòa nổi.Vi Vi ra khỏi tòa nhà, góc nhìn đầu tiên đã nhận thức thấy Tiêu Nại. Anhđứng dưới những góc nhìn tò dò của mọi người mà vẫn an nhiên từ tại, âm thầm lặng lẽ đứng bên vườn hoa, bên cạnh có một mẫu xe đạp.Dưới các cặp mắt châm bẩm theo dõi, Vi Vi bước đến mặt Tiêu Nại,vì vừa nãy chạy xuống lầu hơi nhanh cần cô gồm phần hụt hơi, hai đống máửng hồng, sóng mắt nhóng nhánh nước.“Chúng ta đi đâu?”“Anh đưa em đi.” Tiêu nài thuận tay lấy túi xách trên tay Vi Vi treo vào trước xe.Đây là lần thứ hai Vi Vi ngồi lên xe đạp của Tiêu Nại, vai trung phong trạng cũng tự nhiên hơn những so với đầu tiên tiên. Thực ra nếu nhằm cô hiện nay lựachọn, cô thà lựa chọn ngồi xe cộ đạp, vì luôn cảm thấy nếu như vai kề vai đi dạo với Tiêu nề hà thì coi chừng còn buộc phải nhiều dũng cảm hơn. Thì bắt buộc lướt qua ánh mắt của những người dân đi mặt đường mà…Hình thì cũng đã lên mạng rồi còn băn khoăn lo lắng gì nữa, coi như không thấy đi.Vì không để ý lắm buộc phải Vi Vi ngồi phía sau ko phát hiện ra đường đi lạ lùng, cho đến khi xe pháo đạp thoát ra khỏi cổng Tây rồi, cô mới sực nhấn ra:“Í, ko đi tự học tập sao?”“Nơi kia ở phía ngoài.”Ra ngoài cổng Tây của Đại học tập A, lại rẽ qua 1 khúc xung quanh là khucông nghệ cao lừng danh của Trung Quốc. Mười mấy phút sau, Tiêu Nại ngừng xe trước một tòa nhà lớn, dẫn Vi Vi lên thẳng lầu sáu.Vừa thoát ra khỏi thang máy, Vi Vi nhận thấy ngay bốn chữ vàng bao phủ lánh“Chí tuyệt nhất Khoa Kỹ”, ngẩn ra một cơ hội rồi trong trái tim thoáng vụt qua mộtsuy nghĩ, lẽ nào đây là…“Công ty của anh?”“Ừ.” Tiêu nằn nì mở cánh cửa đang khép chặt ra, “Vào đi, hôm nay chủ nhật, không có ai ở đây đâu.”Vi Vi với tâm trạng như đi hành hương, rụt rè bước vào lãnh địa của anh, đầu luôn ngó nghiêng quanh quất tứ phía.Diện tích doanh nghiệp của Tiêu Nại nhỏ lắm, chỉ khoảng trong mộttầng lầu, bao gồm điều công ty phần mềm máy tính thông thường cũng chỉ cầnlớn như thế là đủ, có hơn cũng tiêu tốn lãng phí thôi. Trong doanh nghiệp hiện giờkhông gồm người, nhưng lại khiến Vi Vi có cảm giác thật sinh động, hoàn toàn có thể là do bố cục tổng quan của văn phòng, hoặc cũng rất có thể do bí quyết bày trí thiệt cátính tùy nghi trên các dãy bàn.Tiêu nề hà dẫn cô đi liền mạch một con đường vào phía trong, cuối cùng mở cửa một văn phòng trên biển có đề chữ “Tiêu Nại”.Văn phòng của Tiêu Nại?Vi Vi sở hữu theo lòng hiếu kỳ, càng e dè cẩn thận hơn phi vào phòng,trong một dịp chỉ chú ý đánh giá không khí mới mẻ trước mắt, không còn ý thức được rằng bản thân đã trở nên dẫn mang đến một chỗ không có người >_Tiêu Nại tự nhiên và thoải mái mở điều hòa, đặt túi xách tay của Vi Vi lên ghế salon.“Tự học ở chỗ này có được không?”Vi Vi gật gật đầu, ngồi xuống ghế salon, Tiêu nại cũng không chú ý đến cô nữa, mở vi tính ra bắt tay vào làm các bước của mình.Điều hòa âm thầm tỏa ra khá lạnh, quét sạch hầu hết hơi nóng mặt ngoàivừa với vào, trong một không khí sạch sẽ dễ chịu như vậy, Vi Vi cầmsách lên, nhưng bao gồm phần không học vào.Như Đại Thần đã có lần nói, tại đây rất im tĩnh, tuy thế lại yên tĩnh đếnnỗi khiến cho người ta bao gồm hơi hoảng hốt, đặc trưng là, ở đầu cuối Vi Vi đãnhận ra, tại đây chỉ tất cả hai fan cô cùng anh…Mãi không nghe thấy giờ đồng hồ lật giở trang sách, Tiêu nề hà ngẩng lên quan sát cô, thấy tầm dáng cô ví dụ đang lơ là, mới cất tiếng: “Vi Vi, lại đâyxem loại này.”Í?Vi Vi để sách xuống, chạy cho cạnh anh, quan sát vào màn hình hiển thị vi tính.Trong kia là hầu như nhân đồ dùng tinh xảo, khoác những cỗ y phục dễ thương củanam thiếu nữ thời cổ đại.“Đây là gì thế?”“Thiết kế nhân đồ dùng cơ bạn dạng của Mộng Du Giang hồ nước 2.”