Thơ về nỗi buồn cuộc sống

      246

Tôi đi kiếm khoảng yên ổn của riêng tôi, một cõi thu hoang chưa từng vàng lá, một bãi tắm biển dài quạnh quẽ vắng không vệt chân qua, ta nằm nghe giờ sóng rì rào, yên ổn lẽ. Rặng phi lao sớm hôm vẫn mài miệt chở đậy cho xóm làng biển, dường như cũng vẫn hiểu thấu nỗi lòng một kẻ viễn phương còn trở trăn hoài không ngủ, mơ về ngày xa, thời xưa mà lao xao mãi mặt đầu. Đêm giá giá, ánh trăng vàng chừng cảm thấy không được ấm. Bên bếp than hồng với một ít men say nhạt thếch, lách tách, lách tách, vạn vật thiên nhiên nhẹ nhàng ru ta vào giấc ngủ say mèm dẫu vậy không mộng mị… (Ta cõng bầu trời trên song vai…)

Sau những bài xích thơ viết về thói đời, lẽ sinh sống thời nay và chùm thơ viết về cuộc sống bạc bẽo. Hôm nay, mời các bạn cùng hiểu những bài xích thơ về cuộc đời đau khổ chán chán nản qua gần như nét thơ chân thật, những bài bác này chưa hẳn tôi viết cơ mà sưu tầm của các tác trả khác, vì cuộc sống tôi chưa ai oán đến nỗi viết thành thơ được, hì hì. Mong muốn qua phần đa vần thơ bi thương về cuộc đời nhiều phần viết theo thể tuy vậy thất lục bát này các các bạn sẽ thấy trung ương trạng mình dễ chịu và thoải mái hơn, chúc chúng ta có rất nhiều phút giây thật tuyệt bên những vần thơ buồn cuộc sống đời thường và thơ về cuộc sống thường ngày hay, vai trung phong trạng nhất!

*

1, Treo không Lời Ngỏ

Khói sương giăng… mờ theo trơn ngảNhư ta chừ tóc đang lần phaiTâm bốn lưu dấu ưu hoàiNhìn theo cánh nhạn lạc loại khúc thi

Trăng cao chuốc sầu bi đá quý úaĐỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơiBài thơ viết chẳng thành lờiCâu tự nhạt nhẽo sao vơi được lòng

Thôi xếp bút… treo ko lời ngỏĐôi dòng đời vò võ riêng rẽ mangNgược search quá khứ… tương đối tànCanh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người(Jacaranda)

2, Cạn cùng với Vô Thường

Đừng xuất xắc vọng, gió đổi chiều rồi đấyBão chuẩn bị tan, khía cạnh đất sẽ yên bìnhTừ cọng cỏ giữa vườn bầm dậpTa đã nhìn thấy sự hồi sinh

Mặc mang đến gió cướp trụi trằn trang sứcKệ cho mưa mướn thoả cuỗm ngọc ngàTa đầy đặn hồ hết điều không thể mấtĐủ rộng dài mang đến suốt mon năm xa

Xin cạn với kiếp nạn này một chénĐời bi ai vui, hoạ phúc cũng vô thườngTình sẽ nợ giang hồ nước từ trứng nướcBước phong trần sao còn không tự tin gió sương?

Đừng tốt vọng, ta ơi! Đừng tốt vọngBến Xuân xưa sông nước vẫn trong lànhTừ neo lại ta đâu còn bão tốEm đi về đầy ắp mon năm xanh

Xin cạn với mon ngày dần dần vơi cạnĐến trăm năm vẫn toàn diện đong đầyLòng thủng thẳng giữa dòng đời black bạcBiết đủ đầy trong cả buổi white tay!(Đỗ Quốc Thuận)

3, Cõi Tạm!

Mây ngàn ứ đọng trên cao đỉnh núiLinh hồn bi thiết vá víu bé timSương giăng chừng núi lặng imDường như ai đó rứa dìm phiền đau…

Vô thường cho nỗi nhức bóng phủVải sô thưa ấp ôm thân gầyTrái tim sương khói chất đầyHư hao một cõi ảm đạm lay lất lòng…

Hãy gật đầu long đong số phậnKiếp lãng sầu long đong vô biênTrần gian là cõi ưu phiềnÐời là cõi nhất thời lỡ ép đắng cay…

Tránh sao nỗi thân này xanh cỏHãy vui mang đến ai đỏ phận đờiChớ bi thiết ơi kiếp chơi vơiRồi đời cũng một lần rơi suối huyền…

Buồn vui lắm trả nguyên lại nhéKhép mày rồi đóng vơi áo quanCòn đâu nức nở lăng loànChim dang cánh mỏi bạc đãi loang cánh buồm…

Xin trả lại đời ảm đạm vĩnh biệtTrả món sầu đau xiết bao ngànTình duyên đổ vỡ lỡ bóng tanThiên thu bia chiêu tập nghĩa trang láng chờ… !(Hồng Dương)

4, Cơm núm Muối Mè

Thuở hàn vi chòi tranh vách láVạt phên thưa nắng hắt hiu soiĐời ảm đạm lơ lửng đời trôiĐói no một vắt cơm ôi muối bột mè…

Hạt cơm trắng như tay hàn sĩTrắng công danh và sự nghiệp trắng cả mặt đường mâyNgười qua thả chút mến vayNhìn theo chạnh nỗi tỉnh giấc say nhân tình…

Mỗi ngày hôm qua tơ vương hạt bụiLấm chấm hồn mặn nhạt lỗi khôngNgẩn ngơ tiếc một dòng sôngChảy qua bến vắng chẳng ước ao ngày về…

Hôm nay giữa phố tín đồ xao xácBày tiệc vui nhớ nỗ lực cơm xưa…Muối mè ai rắc vô mưaĐể chan nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…(Phù Dung)

5, Muộn

Cũng đành xa cuộc tình xadòng sông hoài niệm chảy qua đời mìnhcòn gì giữa vùng phù vinhmột miền mây white chở tình bay đi

Nắng chiều mỏng cánh tường vicho se sắt một nỗi gì phôi phaem về tun hút nẻo xata về sông vắng chảy tạ thế buồn

Cớ sao không trở về nguồncho tình miên viễn đến hồn nguyên sơmuộn rồi! héo cả giấc mơvầng trăng đã khuyết nỗi hóng trong nhau…(Nguyễn Lãm Thắng)

*

6, bi đát Ơi…

Đời bi lụy ai phân phối tôi muaMang về tôi chứa muối dưa nạp năng lượng dầnNếu ai mà bao gồm tranh phầnThì tôi cũng chẳng ngại ngùng ngần gì đâuCuộc đời trăm vạn bể dâuNiềm vui chẳng có u sầu ngàn nămĐêm nay tôi với ánh trăngBạn cùng ly rượu hỏi rằng tín đồ đâuĐã qua hết một nhịp cầuSầu dâng lặng lẽ rầu rầu người điYêu bạn đâu gồm xá gìMà sao đành đoạn… Để tôi một mình(Quách Tỉnh)

7, Nỗi Lòng

Cũng bao gồm nỗi lòng trải ko raTháng ngày ck chất xa xót xaPhơi sương soi nguyệt tình vô ngãCánh hoa yêu vỡ vạc giữa lòng ta

Một cảnh chim bao một cõi đờiBuồn ai khéo tạc nợ tình rơiVầng trăng kết mộng tối hoang dạiSoi chiêu tập trần ai khóc kiếp người

Tạo hóa bày ra những nỗi lòngSân say mê vay mượn ngậm sầu đongMở mắt chào đời đà chuốc lấySông Tương nước đục tan lòng vòng

Trăm năm ai dễ bước đi quaHứng giọt lệ tình tóc bạc bẽo phaTrả từng hạt nợ từng hạt nợThấm nỗi lòng nhức ta cùng với ta !(Vi Vi)

8, phần nhiều Ngày bản thân Xa Nhau

Những ngày mình xa nhauHồng trằn thêm gió bụiSầu bi thảm cao như núiNhớ thương nhiều năm như sông.

Bạn đang xem: Thơ về nỗi buồn cuộc sống

Những ngày mình xa nhauBiển chiều ko gió lộngHàng dừa quên soi bóngDạ lòng bao xót đau.

Xem thêm: Top 5 App Ghép Ảnh Bố Mẹ Ra Mặt Con, Gương Mặt Baby Tương Lai Của B 17+

Những ngày mình xa nhauChim lẻ bè cánh xao xácCá sẻ bọn tan tácNỗi bi hùng theo mai sau.

Những ngày bản thân xa nhauĐêm trường anh thao thứcNgày dài em cơ cựcĐời ảm đạm muôn yêu thương đau.

“Những ngày mình xa nhau…”(Xuân Miền)

9, Thơ Thẩn

Đời bi thương chơi cùng với mấy vần thơChẳng gặp gỡ và hẹn hò ai chẳng đợi chờMột cõi mông lung tình bát ngátNhiều khuôn xoàn ngọc chất mộng mơVũ giao diện êm đềm mây lả lướtĐàn reo bi tráng nước hững hờTình thơ không hề thiếu niềm sâu lắngBâng khuâng trăng tỏ ánh sao mờ !(Quoc Hung Nguyen Cao)