Quán cafe sài gòn xưa

      716
*
Cà phê tp sài thành Xưa & Nay

Bạn sẽ uống cà phê nhiều, chúng ta biết ước ao pha một ly cà phê hoàn hảo đâu có khó. Cà phê loãng nước nhưng lại đậm hương thơm thơm, cafe mít đặc quánh mà vô vị, hãy chọn 1 tỷ lệ pha trộn phù hợp là đã từng đi được 70% phần đường rồi; hy vọng kẹo ngoài ra hả? hy vọng hưởng cái cảm xúc chát chát, tê tê đầu lưỡi yêu cầu không? dễ mà, thêm vào chút xác cau khô là xong xuôi ngay. Bạn muốn có vị rhum, thì rhum; bạn thích cái mập béo, thơm thơm của bơ, cứ bỏ một ít bretain vào. Các bạn hỏi tôi nước mắm nam ngư nhĩ để triển khai gì à? Chà, nặng nề quá đi, nói làm sao cho đúng mực đây! Thì để cho nó đậm đà. Đậm có tác dụng sao? y hệt như uống coca thì phải bao gồm thêm chút muối đến mặn nhưng mà đầu lưỡi ấy mà. Uống chanh đường pha thêm chút rhum đến nó ra dáng tay chơi. Như kẻ hảo ngọt nhưng mà vẫn cắn răng uống cafe đen không đường mang đến lập dị. Thèm đá ao ước chết nhưng lại cứ chốn bạn nhậu thì nằng nặc đòi uống chay ko đá đến giống khác người, mang đến đẳng cấp. Tôi không biết, không tả được, mời các bạn hãy thử với tự cảm thấy lấy. Bạn đòi bắt buộc có bóc tách sứ, thìa bạc; các bạn nói yêu cầu nghe nhạc tiền chiến, nên hút Capstan (dộng vài phạt hết ngay gần nửa điếu cùng rít đỏ đầu), Ruby xuất xắc Basto xanh new đã đời, thú vị yêu cầu không? bạn đã có đủ các gì bạn cần, sao lại cứ mê say đi uống coffe tiệm? Tôi không trách chúng ta đâu. Cafe ngon chỉ mới được một nửa, nhưng bọn họ đâu chỉ cần uống cà phê, họ còn ghiền “uống” con bạn tại quán cà phê; “uống” không khí và cảnh sắc cà phê; “uống” câu chuyện quanh bàn cafe và các thứ nữa. Vậy thì mời chúng ta cùng tôi quay trở lại không khí cà phê thành phố sài thành những năm cuối 1960 với đầu 1970.

Bạn đang xem: Quán cafe sài gòn xưa

Sài Gòn trong thời điểm giữa thập niên 1960 đến đầu những năm 1970 tuổi trẻ phệ lên cùng tự già đi vào chiến tranh. Những “lưu cây viết ngày xanh” đành vội vàng lại; mọi mơ mộng hoa bướm từ bỏ nó thành lỗi nhịp, vô duyên. Tiếng cười ngoài ra ít đi, kém trong trẻo hồn nhiên; khuôn mặt, tầm dáng tư lự, chậm lại hơn với đầu óc thiết yếu vô tứ nhởn dơ dáy được nữa. Gần như điếu thuốc trước tiên trong đời được đốt lên; gần như ly coffe đắng được nhấp vào và quán cà phê trở thành khu vực chốn tán tỉnh và hẹn hò để trang trải tâm tư, để ngưng trệ suy gẫm. Có một chút bức thiết, thiệt lòng; có một ít làm dáng, thời thượng. Đối cùng với một bạn teen tỉnh lẻ mới mẻ và lạ mắt và bỡ ngỡ, tp sài thành lớn lắm, phồn vinh cùng náo nhiệt lắm. Phan Thanh Giản đi xuống, Phan Đình Phùng đi lên; hai con phố một chiều với ngược nhau như chiếc xương sống xuyên dọc trung tâm thành phố giúp định hướng, tạo tiện lợi cho câu hỏi di chuyển. Cứ như thế, cái xe cọc cạch, trung thành với chủ như một người đồng bọn thiết lê la khắp dùng Gòn, Chợ Lớn, Gia Định.

*

Những ngày này, tôi là khách trực thuộc của quán coffe Thu Hương con đường Hai Bà Trưng. Cửa hàng nằm ở 1 vị trí đẹp, chiếm cha lô đất ngó chéo qua phía trại thùng Tobia; khu vực đây có 1 căn phòng bé nhỏ vừa để quầy thu tiền, vừa là chỗ ngồi cho đa số ai ưng ý nghe nhạc với âm thanh lớn, phần còn lại là 1 sân gạch rộng, bao gồm mái che nhưng không phòng vách, từ trong có thể nhìn rõ ra đường qua những tuy vậy sắt bé dại sơn xanh với cùng 1 giàn hoa giấy đậy rợp. Ngồi đây hoàn toàn có thể nghe được văng vẳng tiếng nhạc vọng ra từ mặt trong; cảm được chút riêng rẽ tư biện pháp biệt, dẫu vậy đồng thời cũng rất có thể nhận ra được sức sống bừng lên mỗi sáng, dáng vóc mệt mỏi, sầm uất mỗi chiều đã lặng lờ tung qua trê tuyến phố phía ngoài.

Xem thêm: Atlético Madrid Vô Địch La Liga 2020, Atletico Đoạt Cúp La Liga 2020

Chủ cửa hàng ở đấy là một tín đồ đặc biệt: khó tính một bí quyết dễ thương. Trong khi với ông, bán coffe chỉ như một biện pháp tiêu khiển cùng pha cà phê là 1 trong những nghệ thuật kỳ thú. Ông hãnh diện với tên tuổi của Thu Hương với muốn bảo đảm an toàn nó. Chúng ta là khách uống cafe phải không? Xin cứ ngồi lặng đó. Cà phê được bưng tới, ông nhà sẽ ngồi ở đâu đó quan ngay cạnh và sẽ lộ diện đúng cơ hội cạn phin, sẽ bỏ đường, khuấy đều cho bạn và sẽ lịch lãm “xin mời” khi mọi việc hoàn tất. Ly cà phê như vậy bắt đầu là cà phê Thu Hương, sẽ là cung phương pháp của Thu Hương, đặc điểm của Thu Hương. Vào lãnh vực sale quán cà phê, có người tiêu dùng âm thanh; có người tiêu dùng ánh sáng và cảnh trí; có bạn nhờ sự điệu đà của tiếp viên; có người tiêu dùng phẩm chất của cà phê để lôi cuốn khách. Ông nhà Thu mùi hương đã chọn cách cuối cùng, biện pháp khó nhất cùng ông đã thành công. Khách đến với Thu hương thơm là ai? các lắm, tuy vậy dù tự đâu họ đều phải có điểm giống như nhau là toàn bộ đều trẻ em và đều phải có vẻ “chữ nghĩa” lắm; “ông”, “bà” nào cũng tha tập cours quằn tay, cộng thêm những tập san Sử địa, Bách khoa, Văn và vân vân…

Bạn thường ăn phở con kê Hiền Vương, phở Pasteur; các bạn thường đi qua đi lại liếc liếc mấy bộ đồ quần áo cưới đẹp trong nhà may áo dài Thiết Lập, vậy chúng ta có biết cà phê Hồng nơi đâu không? Thì đó chứ đâu, gần đơn vị may Thiết Lập, giải pháp vài căn về phía đường Nguyễn Đình Chiểu, ngó xéo qua mấy cây cổ thụ ở bờ rào Trung trung khu Thực nghiệm y học (Viện Pasteur). Tôi cần hỏi vày tôi biết hoàn toàn có thể bạn không để ý. Quán nhỏ tuổi xíu hà, với lại cái tên Hồng cùng tiền diện của nó trông ủ ê cũ kỹ lắm, chứ không hề sơn phết hoa hòe, đèn treo hoa kết gì cả. Từ bên cạnh nhìn vào, cửa hàng như hầu như ngôi nhà thông thường khác, với một cái cửa sổ lúc nào cũng đóng và một cánh lối đi ra vào nhỏ, loại sắt cuộn kéo qua kéo lại. Quán thuôn và sâu, với một chiếc quầy cong cong, đánh verni màu tiến thưởng sậm, bên trên mặt gồm để một ngọn bóng ngủ chân thấp, với mẫu chụp to tất cả vẽ hình hai đàn bà đội nón lá; một bình đựng hoa tươi; một con thỏ nhồi bông và một cái cắm viết bởi thủy tinh color tím than. Phía sau, lúc nào thì cũng thấp thoáng một mái tóc dài, black tuyền, óng ả, vừa như lãng mạng phô bày vừa như thẹn thùng, bịt dấu.Cà phê Hồng, về nước ngoài dáng, thực ra không tồn tại gì xứng đáng nói không tính cái vẻ xuề xòa, bình dị, tạo cảm hứng ấm cúng, thân tình và gần gũi; mặc dù nhiên, ví như ngồi lâu sống đó các bạn sẽ cảm được, sẽ phân biệt những nét rất riêng, rất đặc biệt khiến bạn sẽ ghiền mang lại và đam mê trở lại. Hồi đó nhạc Trịnh Công Sơn đang trở thành một mẫu “mốt”, một cơn dịch truyền lan khắp nơi, đậu lại bên trên môi phần đa người, ứ đọng lại trong trái tim mỗi người. Cà phê Hồng đang tận dụng tối đa, phân tích ra là chỉ hát loại nhạc này và những người khách mang đến quán – những tuổi teen xốc xếch một chút, “bụi” một ít (làm như không bụi thì không là trí thức)- sẽ vừa uống cà phê vừa uống dòng rã tách trong giọng hát của Khánh Ly. Thiếu hiểu biết do sáng kiến của những cô chủ, muốn tạo nên quán một không khí văn nghệ, một bộ mặt trí thức hay vày tình thân với sự quen biết với các tác giả nhưng mà ở cà phê Hồng rất lâu lại có reviews và bày bán những sách new xuất bản, phần lớn là của nhì nhà trình bày và Thái Độ và của những tác trả được xem như là dấn thân, tiến bộ. Lại sở hữu cả Time, Newsweek cho những các bạn nào khát báo nước ngoài. Quán có tía cô chủ, tía chị em; người lớn nhất trên nhì mươi và người nhỏ nhất mười lăm, mười sáu gì đó. Nói thật lòng, cả cha cô đều tầm thường chung, ko khuynh quốc khuynh thành gì, nhưng toàn bộ cùng gồm những điểm sáng rất dễ làm xốn xang lòng người: Cả ba đều phải sở hữu mái tóc khôn cùng dài, bàn tay vô cùng đẹp và ít nói, ít cười, trừ cô chị. Trong những năm 1980, Cà-phê Hồng không còn, tôi sẽ thường đứng lại cực kỳ lâu, nhìn vào chốn xưa cùng tự hỏi: những người dân đã bao gồm thời ngồi đây mơ ước và hi vọng giờ đâu cả rồi? Còn chị em cô Hồng: những bé dại nhẹ đái thư, những thon thả thả tay ngà, rất nhiều uyển đưa “chim di” giờ u ám và mờ mịt phương nào?

Viện Đại học Vạn Hạnh mở cửa muộn màng tuy nhiên ngay từ phần nhiều năm trước tiên nó đã thừa kế được những thuận lợi to khủng về tâm lý, thuộc với phần đông tên tuổi đã hỗ trợ cho Đại học tập Vạn Hạnh được nhìn vừa như một cơ sở giáo dục và đào tạo khả tín, vừa như 1 tập hợp của không ít thành phần trẻ em tuổi ý thức cùng dấn thân. Mặc dù nhiên, bên cạnh đó cái hồn của Đại học Vạn Hạnh được để tại một tiệm cà phê: quán Nắng mới ở dốc cầu, ngó xéo về phía chợ Trương Minh Giảng. Quán Nắng Mới có nhiều ưu thay để trở nên đất nhà của dân Vạn Hạnh, trước nhất bởi vì gần gũi, tiếp theo là khung cảnh đẹp, nhạc chọn lọc và cuối cùng, chắc hẳn rằng quan trọng nhất là sự thấp thoáng của các bóng hồng, dường như tha thướt, dường như chữ nghĩa. Những nhóm làm thơ trẻ vẫn lên với đang chiếm phần đông đặn các cột thơ bên trên báo chí tp sài gòn ngồi đồng từ sáng sủa đến về tối để… có tác dụng thơ. Nhưng lại đông rộng cả, ấm cúng hơn cả là mọi nhóm nhì người, một tóc dài, một tóc ngắn đợi vào lớp, chờ tan trường và hóng nhau. Nắng mới đã sinh sống với Vạn Hạnh cho đến ngày cuối cùng. Nắng bắt đầu nay ko còn. Mọi con người cũ tứ tán muôn phương.