Thể loại:phim truyền hình hàn quốc ra mắt năm 2009

      778

Năm 2009 không hẳn là năm vàng của phim truyền hình Hàn Quốc như năm 2007, nhưng cũng là năm có khá nhiều phim tạo hiện tượng. Bản tổng kết này chỉ bàn tới những phim tôi theo dõi hết hoặc xem gần một nửa đủ để đánh giá bộ phim. Các phim được xếp theo vần alphabet tên tiếng Anh của phim.Bạn đang xem: Những bộ phim hàn quốc đình đám từng làm khán giả việt điên đảo tròn 10 năm

Boys Over Flowers


*

– Tên tiếng Hàn 꽃보다 남자 / Kgotboda Namja

– Tên tiếng Anh Boys Before Flowers / Boys Over Flowers

– 25 tập

– Đài KBS, tối thứ 2 và 3

Đầu năm 2009, BOF làm một cuộc xâm lăng ngoạn mục trên khắp các forum phim ảnh Hàn Quốc. Bộ phim đưa Lee Min-ho từ một anh chàng vô danh vụt sáng thành ngôi sao được hâm mộ khắp Châu Á. Tất cả các diễn viên khác của phim, dù chỉ xuất hiện vài phút trong phim đi chăng nữa, cũng nhận được sự quan tâm đặc biệt của khán giả.

Bạn đang xem: Thể loại:phim truyền hình hàn quốc ra mắt năm 2009

BOF, đáng buồn thay, có thể xếp vào hàng ngũ những bộ phim tệ nhất của năm, một mớ lẩu thập cẩm, kịch bản hỗn độn, tính cách nhân vật không nhất quán, mờ nhạt. Tôi biết chắc fans của BOF sẽ công kích tôi về điều này, nhưng kìa, bạn nói ai chứ? Ai không yêu quý bộ phim yêu thích của các bạn thì các bạn bảo tôi phiến diện sao? Nếu không nhờ vào danh tiếng bộ manga Hana Yori Dango, không rõ BOF có được chú ý ngay từ đầu rồi được tung hô lên thành hiện tượng hay không.

Tôi không chê trách BOF về những phân biệt giàu nghèo và những xa hoa tráng lệ mà bộ phim tạo nên, cùng với những chàng trai công tử con nhà giàu và cô gái nhà nghèo đảm đang nghị lực. Không, tất cả những điều này là motif quen thuộc của phim truyền hình để thu hút khán giả, và tôi cũng không cảm thấy chán cái motif này (xem Brilliant Legacy thì rõ). Cái mà BOF thiếu, và rất tệ, là sự thống nhất trong tính cách nhân vật, và tính logic của toàn bộ mạch phim (chứ không bàn đến tính hợp lý của những chi tiết nhỏ, xem liệu có hợp lý hay không). Nhân vật nay thế này, mai thế kia. Biên kịch thích thì quẳng chi tiết này chi tiết nọ vào, nữ chính từ một cô gái mạnh mẽ với bản năng sinh tồn tự dưng lại trở thành một cô gái yếu ớt nhận sự giúp đỡ từ hết người này đến người khác.

Tôi ghét bộ phim này, ghét cái cách câu chuyện được xây dựng, lối đạo diễn cẩu thả vô lý, và những đoạn nhạc phim liên tu bất tận ồn ào bắt gặp khắp nơi. Điều đáng chú ý nhất ở BOF, có lẽ là nhờ dàn diễn viên trong phim, đối với tôi, nổi bật là Lee Min-ho và Kim Bum.

Kim Bum thực sự không xuất sắc trong phim, nhưng thiện cảm dành cho một diễn viên trẻ đẹp trai thân thiện đã cứu hình ảnh của cậu. Lee Min-ho thực sự là một hiện tượng của năm, và dù sau này có nhiều người đặt câu hỏi nếu Gu Jun Pyo được giao cho một nam diễn viên tên tuổi khác (bạn biết là ai rồi đấy!) thì liệu BOF sẽ có được thành công như thế nào. Tôi vẫn khẳng định, Gu Jun Pyo là của Lee Min-ho, và dù có ghét BOF mấy đi nữa, tôi vẫn yêu thích cậu diễn viên trẻ tuổi này, và thực ra cũng thầm cảm ơn BOF vì nhờ đó mà khán giả biết đến một ngôi sao sáng khác.

Bạn thích BOF, và có thể bạn ghét tôi vì tôi không ưa bộ phim. Không hề gì, đó là sự lựa chọn của mỗi cá nhân. Tôi biết chắc chúng ta vẫn có thể cùng yêu thích một bộ phim khác, vậy hãy cùng thử xem năm 2009 này tôi có điểm gì chung với bạn nữa không?

Brilliant Legacy


*

– Tên tiếng Hàn: 찬란한 유산 / Chanranhan Yusan

– Tên tiếng Anh: Shining Inheritance / Brilliant Legacy

– 28 tập

– Đài SBS, phim cuối tuần, tối thứ 7 và CN.

Đi ngược lại vài bài trước chắc bạn cũng đã thấy Brilliant Legacy hớp hồn tôi như thế nào. Tôi cũng khá e dè khi tiếp cận những phim có ratings cao vì chỉ sợ gặp một BOF thứ hai !!! Nhưng Brilliant Legacy xứng đáng là một bộ phim hay, tính giải trí và tính giáo dục đều cao. Bạn đòi hỏi gì hơn nữa từ một bộ phim truyền hình?

Không cần những bí mật về thân thế, những mưu đồ quyền lực hay là những thứ xa xỉ đắt tiền của những cậu ấm cô chiêu con nhà giàu (hm hm, bạn biết tôi nói phim gì rồi chứ?), Brilliant Legacy giản dị và hấp dẫn nhờ sự phát triển tính cách nhân vật một cách thuyết phục, kịch bản chặt và đạo diễn chắc tay, chú ý tới từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Và một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng trong sáng là có thể đủ sức đi vào lòng người, cần gì tới những la hét với bi kịch và hiểu nhầm mới có thể tạo ra một chuyện tình đáng nhớ?

Cain and Abel


*

– Tên tiếng Hàn: 카인과 아벨

– Tên tiếng Anh: Cain and Abel

– 20 tập

– Đài SBS, tối thứ 4 và 5

Cain and Abel không phải là một phim hay! Một kịch bản tệ, quá tệ!!! nhiều lỗ hổng, phi logic, cường điệu hoá một cách lố bịch, lặp lại lối mòn của phim HQ, trả thù và bệnh tật, dài dòng lê thê, đặc biệt là tính cách nhân vật và mâu thuẫn dẫn đến những bi kịch trong phim cực kỳ gượng ép và cường điệu hóa.

Cain and Abel giống như là một show tạp kỹ, không có cái gì rõ ràng, một mớ bòng bong. Biên kịch chèn vào đó một mớ hỗn độn những chi tiết rất bi kịch, rất căng thẳng nhằm tạo cảm giác hồi hộp gay cấn, nào là tình tay ba, mất trí nhớ, ung thư não, nào là đấu súng, trả thù, một tí chính trị, một ít gián điệp, đấu đá tranh giành quyền lực, nhưng rồi tình yêu, cái thiện sẽ chiến thắng tât cả, vvv. Nhưng thật sự nó ko truyền tải được thông điệp gì, cảm giác rất giả tạo, và thú thực là tôi chẳng có cảm giác gì sau khi xem xong phim. Ôm đồm nhiều chi tiết để rồi cuối cùng ko có cái nào trọn vẹn.

Điều khiến tôi xem hết được 20 tập phim chính là nhờ dàn diễn viên, đặc biệt là Ji Sub và Ji-Min. Cặp đôi đáng yêu và dễ thương So Ji-sub -Ha Ji-min đủ sức giữ lại chút thiện cảm với C&A trong tôi. Và cũng nhờ C & A mà tôi biết đến sức mạnh của ánh mắt So Ji-sub. Đây là lần đầu tiên xem So Ji-sub đóng, mặc dù anh đã rất nổi tiếng với Glass shoes, What happened in BaliSorry, I love you nhưng vì đã lỡ bị tiết lộ trước kết thúc của cả 3 phim trên mà tôi từ chối không xem các phim đấy. Sau C&A tôi tìm lại những phim cũ của anh, và hoàn toàn đổ gục với MiSa, thậm chí đến giờ vẫn chưa đi tiếp với What happened in Bali.

Vẫn luôn luôn thích Han Ji-Min, một trong những nữ diễn viên HQ tôi yêu thích bởi vẻ đẹp tươi tắn rạng ngời, luôn đem đến niềm vui cho người khác. Dù diễn xuất của Han Ji-min trong phim này cũng tầm tầm, không có gì đột phá nhưng vẻ lạc quan của Oh Young-Ji trong phim này làm cân bằng lại gam màu tối tăm đượm màu trả thù và bệnh tật của phim. Diễn xuất không nổi bật nhưng cái cố gắng trong 20 tập phim trong âm điệu Bắc Hàn của cô cũng đủ khiến người khác thán phục.

Xem thêm: Bảng Chữ Kiểm Tra Mắt Cận Thị Tại Nhà Và Phần Mềm Đo Thị Lực Online

Vai diễn phản diện của Shin Hyeon-Jun, ánh mắt sắc lạnh và lạnh lung, nói chung anh nhập vai rất đạt một nhân vật phản diện độc ác mưu mô, tuy có nhiều chỗ thấy hơi lên gân, cường điệu quá.

Vai diễn của Chae Jung-Ahn, người con gái giữ cả hai trái tim của hai anh em. Không biết tại do cô hay tại biên kịch, nhưng mặc dù giữ một vai trò khá trung tâm trong phim, nhưng tương tác giữa cô và hai nhân vật nam chính không đủ sức thuyết phục. Cũng có quá nhiều cảnh khóc cho vai diễn của cô. CJA vẫn vậy, đẹp, nữ tính nhưng lúc nào cũng mang vẻ khó gần làm cho thiện cảm với cô giảm bớt phần nào.

Nói tóm lại, nếu bạn là fan của So Ji-sub và muốn thỏa sức ngắm anh trong gần 20 tiếng đồng hồ cùng với một happy ending cho vai diễn của anh sau bao nhiêu bi kịch nổi tiếng trong phim truyền hình Hàn Quốc thì Cain and Abel cũng tạm coi là một lựa chọn.

City Hall

– Tên 시티홀 / City Hall

– 20 tập

– Đài SBS, tối thứ 4 và 5

Tôi vẫn đánh giá City Hall là hay, nhưng nhìn nhận lại thì tôi đã không còn là crazy fan của phim.

Chẳng hiểu có phải vì hồi xem City Hall không có thời gian viết lách để lưu giữ cảm xúc, hay vì City Hall thiếu một cái gì đó khiến tôi không bị thôi thúc phải viết nhiều như đối với Brilliant Legacy hay You’re beautiful (chỉ nhắc đến 2 phim này vì đây là 2 phim xem gần đây) mà dạo gần đây nhắc đến City Hall tôi ko còn rung lên nữa.

Tôi cũng nhớ là lúc ấy mình điên cuồng lên vì City Hall như thế nào, khuấy đảo cả topic yêu phim Hàn trên Webtretho, thúc giục mọi người cùng xem CH. Nhưng tôi chưa bao giờ xem lại CH tập cuối với phụ đề tiếng Anh và tiếng Việt mà chỉ xem duy nhất một lần bản raw ngay hôm phát sóng tập cuối của CH thôi. Tôi đã reo ầm lên sung sướng vì cái kết “trong mơ”, vẫn rối rít giục mọi người xem phim, vẫn xem lại một vài cảnh ở các tập giữa nhưng riêng tập cuối thì chưa một lần xem lại.

Về tính chất cổ tích, fairy tale kiểu Cinderella thì City HallBrilliant Legacy là hoàn toàn như nhau.

City Hall có thể khiến ta nhầm tưởng về tính đời thường của nó ở những câu thoại rất đời và rất sắc, nhưng đặt trong cảnh phim mượn chuyện chính trị để nói chuyện tình yêu, thì đây rõ ràng là một câu chuyện cổ tích. Và vì bản chất nó là một câu chuyện không có thực mà lại muốn làm như thật nên biên kịch dồn sức vào những chi tiết lãng mạn của tình yêu để ru người xem, khiến khán giả vì quá sung sướng với những khoảnh khắc đẹp như mơ và đối thoại sâu sắc mà tạm quên đi cái cốt lõi của vấn đề, rằng đừng có đánh đồng chính trị với chuyện tình yêu.

Brilliant Legacy thì không như vậy, kịch bản đã xác định rõ đây là một câu chuyện cổ tích hiện đại, và các tình tiết chính của phim thì cũng hướng rõ đến cái thông điệp ẩn sau nó. Nhưng BL thuyết phục tôi hơn, vì cách dẫn chuyện theo kiểu hiện thực hóa một câu chuyện cố tích, còn City Hall, lúc thì cổ tích hóa, lúc thì hiện thực hóa, khiến cho câu chuyện mang tính nửa vời.

Tôi vẫn rất trân trọng những cảm xúc mãnh liệt mà City Hall mang lại, và xem phim mà có được những cảm giác như thế thì còn đòi hỏi gì hơn? Chỉ muốn nói rằng, City Hall đối với tôi không phải là phim hay nhất của năm 2009, nhưng rõ ràng là một bộ phim nổi bật của năm.