Ma nơ canh thành tinh

      181
Tôi là một trong con ma-nơ-canh, cứ mỗi lần hàng nội hàng ngoại ùa về, là tôi lại được phủ lên mình bộ mới. Dù cho là cổ điển, hậu truyền thống hay hiện tại đại, thì tôi luôn luôn tự hào được bà nhà ưu ái, với tự vạc huy hết tác dụng.

Bạn đang xem: Ma nơ canh thành tinh


*
Ảnh minh họa nguồn Internet.

Trong ngôi nhà phố rộng rãi, được thống trị bằng loại đầu nhanh nhạy linh động của bà chủ, nói phổ biến là hết sức phát đạt. Bầy ma-nơ-canh công ty chúng tôi cũng từ đó mà nở ngươi nở mặt. Cứ như mấy cửa hàng trong ngõ, lũ ma-nơ-canh đứng hứng lớp bụi và bi quan như ngỗng ỉa xung quanh năm chẳng gồm khách như thế nào sờ mó đến. Vớ nhiên, ở đây bà chủ không chỉ cưng chiều tôi. Vào tay bà còn bốn đứa khác. Dẫu vậy nói thật là tôi không thích. Bốn nhỏ ma-nơ-canh kia khôn xiết xỏ lá bố que. Chúng chuẩn bị nói xấu sau lưng, tất cả với khách hàng hàng. Bao gồm lần còn tâu cùng với bà nhà tôi cầm cố này, tôi nạm nọ. Con Sexy một hôm đứng ngứa đôi mắt chình ình ngay lập tức lối đi, bị cậu công ty say xỉn từ quán bia về va phải, ngã vấp ngã chửng. Đáng đời.

Chuyện xẩy ra giữa bầy ma-nơ-canh chúng tôi nhiều vô kể. Nhưng mà tôi muốn nói tới nền móng hạnh phúc đang bị lung lay của mái ấm gia đình bà chủ trước đã. Một mái ấm gia đình mà thực sự, mỗi lúc để trung ương đến, tôi đều ý muốn mình mãi mãi... đừng là người. Bà chủ bắt nhân tình với một bên thơ. Gồm hôm gã đơn vị thơ sở hữu tập thơ tình chẵn trăm bài xích đến ký tặng kèm bà chủ. Bà nhát gan như gái xuân thì nói “thanh kiu”. Gã công ty thơ đè bà chủ vào sát fan tôi chùn chụt hôn. Phải đến khi chiếc đồng hồ đeo tay lanh lảnh ngân báo giờ, gã đơn vị thơ mới giật mình rút tay khỏi ngực bà công ty và “sờ-tốp” hôn. Bà chủ có hai niềm đam mê béo trong đời: sale và đọc thơ. Vốn là nhì phạm trù trái ngược nhau.

Thường bà công ty rất ngặt nghèo với ông chồng và tàn khốc trong sale nhưng lại ngã quỵ dưới cha tấc lưỡi của một kẻ có tác dụng thơ... Bà công ty nhận ra ck mình tất cả biết lão ta bị cắn sừng. Mà lại mặc. Lão cũng có thể có niềm vui riêng biệt của lão. Với chẳng ai dám vững chắc rằng, lúc bà nằm bên dưới bụng gã công ty thơ nhâm nhi tận hưởng, thì lão ông xã lại chẳng nằm trên bụng một ả nạ loại hoặc một đứa phụ nữ mới béo hay ngẫu nhiên con điếm nào. Tuy nhiên, bà vẫn rất có trách nhiệm với hai đứa con một trai một gái của mình. Cậu chủ chưa tới nỗi ngoan mang lại lắm, nhưng mà nếu được giáo dục tử tế thì vẫn chẳng hư hư nặng. Giờ tất cả đều biết, bọn ma-nơ-canh chứng kiến đó, cậu công ty đã thân tàn ma dại, vừa là đệ tử của lưu lại Linh, vừa là bầy tớ của ma túy.

Không không nhiều lần, cậu chủ cảm thấy nhục nhã bởi vì bị hồ hết kẻ “trên phân” nói xấu. Cậu căm ghét đàn chúng, hận đời. Lòng cậu hừng hực lửa thiêu. Nhưng chả biết làm vắt nào. Cậu gồm cái thú là nằm bên dưới sàn, bên dưới chân đàn ma-nơ-canh mà lại chích hút. Cô chủ năm nay mới mười sáu, thiếu phụ sinh cấp cha vô tình làm mất trinh từ thời điểm năm mười hai tuổi. Cô tên Thúy Thúy, hiện nay đang cầm đầu một đội nhóm ảo tưởng, không mục tiêu bắt chước phong thái ăn mặc của không ít nhân thiết bị trong truyện tranh, những tập phim kinh dị. Cô sẽ học có tác dụng ma-nơ-canh còn gì. Có lần cô dẫn đám các bạn cả trai lẫn gái mang lại cửa hàng. Toàn bộ diễu trên những chiếc xe đạp dỡ truồng, bánh khổng lồ bè cùng được trang trí màu mè diêm dúa sặc sỡ. Bọn họ ngúng nguẩy trước mặt công ty chúng tôi và khách. Mấy con ma-nơ-canh kia, đứa nào cũng dè bỉu cùng khạc nhổ. Kinh!

Lão chủ tất cả tính siêu xấu xa là rất hấp dẫn véo vú bọn ma-nơ-canh. Bao gồm lần tôi cau mi định chửi tuy vậy lại thôi. Hại bị ghét. Bị thất sủng là điều tai hại tuyệt nhất với nhiều loại người được gia công bằng nhựa này. Mấy đứa kia, nhiều khi làm tôi lộn ruột. Bọn chúng đĩ thõa để cho lão chủ cưỡng bức một biện pháp thoải mái, rồi tự thỏa mãn cùng lão. Lão những lần chống bức con Đồ Lót sinh sống trong buồng. Tuy vậy con này cũng hợp tác. Tôi quan tiền sát nên tôi thấy. Còn bốn nhỏ kia đứng cạnh tôi tỏ vẻ thèm thuồng. Bao nhiêu lần lão làm cho tình với con Đồ Lót là từng ấy lần lòng tôi như lửa đốt. Tôi cám cảnh cho thế giới ma-nơ-canh. Cám cảnh cho rất nhiều con tín đồ với nỗi thèm thuồng kỳ dị. Với cũng ngần ấy lần con Đồ Lót van xin tôi đừng tố giác chuyện của chính nó với bà chủ. Bà chủ biết chuyện, nó có khả năng sẽ bị chặt ra làm cho mười.

Xem thêm: Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Brasil, Đội Tuyển Brazil

Bữa bữa ăn thật bí bách và căng thẳng. Cô đàn bà nhõng nhẽo xin tiền bà bầu và khoe những bộ đồ “khủng” độc nhất vừa tìm được. Ngực cô đang bự, người đã đẫy đà, cô lại trễ tràng mặc một cỗ tối om, toàn những dây rợ, đầy đủ phần thịt lóng lánh chìa ra ngoài. Riêng con Đồ Lót vô cùng thích hình ảnh này. Bà nhà bĩu mỏ mấy cái rồi cũng mở ví, ném cho cô bé mấy tờ xanh xanh năm trăm ngàn. Êm chuyện.

Bên vào toi-lét, ông chủ đóng hờ cửa nôn. Hồi chiều cưỡi trên xe máy và một em, rồi tả tơi cùng đám bạn nhậu, lúc về ông xô đổ mấy bé ma-nơ-canh ngoài cửa vào. Tôi cũng quay, may nhưng cô bé nhỏ giúp việc đã lần lượt đỡ dậy. Cậu công ty đã quắp trọc mẫu đầu, nhìn gớm chết. Đêm qua, cậu lại về muộn với nằm ệch bên dưới chân lũ ma-nơ-canh nhưng chích với hút. Giờ ăn cơm, cậu nuốt vội một chén với hai dòng đùi gà, rồi ngáp ngắn ngáp dài chuyển cơn.

Xin tiền bà chủ, mãi cậu chủ bắt đầu nhận được sau khi “khóc lóc”. Dịp đó ông công ty chân phái nam đá chân chiêu, tự đâu về gắt gỏng, bảo anh chị chẳng ai lưu ý đến ông…

Lão nhà loạng xoạc ném vù trái chuối bên trên đĩa vào bà chủ. Lão công ty đã túm được bà nhà và đập tới tấp. Bà chủ níu vào bầy ma-nơ-canh nhằm tránh đòn. Sau cuối là cả bà cùng ma-nơ-canh ăn đòn. Bọn mặc đồ gia dụng ren đã đổ mang lại ụp, mồm miệng hôn sàn nhà. Cậu chủ và cô chủ chạy mang lại giữ lão chủ. Bà chủ lao vụt ra ngoài, đổi thay mất.

Từ hôm ăn uống mấy cú đập của lão chủ, bà chủ bực tức lắm. Lại sở hữu mấy bà lớn phấn sấy tóc quà như râu ngô, với giọng mai mỉa kích rượu cồn vào lòng từ bỏ ái của bà. Chúng ta bảo bà tránh việc để yên cho 1 gã ck như thế. Bà nhà càng điên tiết, nghĩ bí quyết tìm dịp đập lại.