Giải mã tây du ký

      650

Tây du ký kết là câu chuyện trường thiên về hành trình qua châu âu thỉnh khiếp của năm thầy trò: Tam tạng, Tề thiên, chén giới, Sa tăng, với con ngựa chiến trắng.

Bạn đang xem: Giải mã tây du ký

(Link cài đặt sách cuối bài viết)

Thông thường, fan ta sơ ý, chỉkể tất cả bốn, quên đi nhỏ ngựa, nguyên là bé rồngngọc (ngọc long), thái tử thứ ba, bé của Tâyhải Long vương nghêu Nhuận. Quên nói đếnngựa rồng, hợp lý vì phương châm đỡ châncho Đường tăng của ngọc long tam thái tửhình như có vẻ như lu mờ? lamg giảm bớt trí nhớ kể, vị khôngthấy sống Tây du ký kết tản mác ẩn ngữ địa điểm này,rải rác rưởi ẩn dụ nơi kia, nhưng mà ngòi cây viết của NgôThừa Ân sẽ ung dung viết như giỡn chơi, nhưbông đùa, nhưng ý hàm tàng thì khôn cùng thực. Với nênhiểu vị trí thực trong cái hư của Tây du ký,nét trang nghiêm trong vẻ đùa cợt của Ngô ThừaÂn như vậy nào?

Tây du cam kết là truyện xuất nuốm gian, vì đókhông bao gồm dấu ấn của Nho giáo, vì chưng Nho giáo về cơbản là đạo nhập thế, nằm trong phạm vi hìnhnhi hạ học tập mà thời nay Cao Đài hotline là ngoại giáocông truyền (exoterism).

Đọc Tây du nhưng bảo Ngô quá Ân tất cả cáigọi là bốn tưởng kháng Trời, kháng thiêntử, có nghĩa là đã quên đi ngay từ ban đầucâu chuyện xuất gia, thỉnh kinh vốn vẫn hàmngụ ý ngoại trần thế pháp.<1>

Tây du nào có chống ai đâu, bởi vì Tây du là câuchuyện ngụ ngôn, rước chuyện thỉnh gớm đểdiễn bày tứ tưởng thiền học giải thoáttrong đạo Lão, đạo Phật, nằm trong phạm vihình nhi thượng học mà thời buổi này Cao Đài hotline lànội giáo trung ương truyền (esoterism).

Muốn đọc Tây du, hiểu Ngô vượt Ân,cần thiết biết phát âm giữa nhị hàng chữ,nắm lấy tứ chữ ý tại ngôn ngoại (ýở ngoài lời).

Như chép ở khiếp Viên giác, Phật bảolấy ngón tay chỉ trăng, nếu sẽ thấymặt trăng thì hoàn toàn có thể biết rằng phươngtiện nhằm chỉ trăng chung cục chẳngphải là mặt trăng. Trang tử khuyên: «Có nơm vìcá, đặng cá hãy quên nơm. Bao gồm dò vị thỏ, đặngthỏ hãy quên dò. Gồm lời vị ý, đặng ý hãy quênlời.»

Thế thì, thừa lên trên phần lớn hư cấu vănchương của Tây du ký kết với tài hí lộngchữ nghĩa của Ngô quá Ân, cuộc thỉnh kinhcủa Đường tăng thực tế là chi?Đường tăng là ai đó? Nước Thiên Trúcvới miếu Lôi âm sinh sống đâu?

Sẽ là sửng sốt nếu nói rằng Đườngtăng vẫn còn đó đang thỉnh kinh dù đang thỉnhkinh chấm dứt rồi tự vạn cổ. Tề thiên vẫn hàngphục dứt thiên ma vạn quỷ, đã cởi đượckim cô niệt đầu, đã có Phậttổ tán thán là Đấu thành công phậtở thân bửu năng lượng điện trang nghiêm của miếu Lôiâm, cơ mà Tề thiên vẫn còn đấy đang cùng vẫn sẽcòn thường xuyên vất vả chiến đấu với yêu tinhma quái. Mãi mãi trận chiến đấu vẫn chưaxong. Tề thiên nào đã thành phật? Tề thiên như thế nào chưathành phật? yêu ma nào vẫn quy hàng? yêu thương ma như thế nào còn chưangừng dấy hễ phong ba? Nước Thiên Trúcvới chùa Lôi âm không ở về phương Tây, cùng cũngkhông phải là một địa danh trên phiên bản đồkim cổ. Vậy, cuộc thỉnh kinh trở về phươngtrời làm sao viễn xứ?

Nên ta demo hỏi bự tiếng rằng: Đườngtăng! Anh là ai? thắc mắc ấy phải chăngxấc xược? Sao lại dám xưng hô vớiĐường tăng là... Anh? Ta cứ hỏi nữa:Đường tăng! Anh là ai?

Cũng là ta hỏi bao gồm ta kia thôi. Mỗi mộtngười trong chúng ta đều là Đường tăng.Mỗi thời đại của quá khứ, hiệntại với vị lai đều phải sở hữu Đường tăng,đều vẫn đã, đang cùng sẽ còn tiếptục thỉnh kinh. Cuộc thỉnh kinh đó là hành trìnhđầy rắc rối của mọi người trongchúng ta truy tầm chân lý - tìm dòng mà Lão tử gượngcho là Đạo, hotline tên là Xích tử bỏ ra tâm,Phật ca tụng là Bổn lai diện mục, vàCao Đài ngày nay bảo là Nhân phiên bản hay Thượngđế tính - vốn dĩ vẫn sẵn tàng ẩntrong mỗi con người.

Đi về đâu để sở hữu được Chân lýđó? Thiên Trúc ư? Hà xứ tại? Thưa rằng nướcThiên Trúc ấy nào bao gồm đâu xa và con đườngthỉnh gớm cũng chẳng yêu cầu là hành trình dài từ phươngĐông qua phương tây diệu vợi. Vương vãi DươngMinh bảo: vũ trụ là trung ương ta, trọng tâm ta là vũ trụ. NgôThừa Ân ám chỉ: Thiên Trúc là thân ta, thân ta là Thiên Trúc.Kinh báu chùa Lôi âm là hình hình ảnh tượng trưng cho Chânlý, nó phía bên trong tự thân nội thể con người.Cuộc thỉnh kinh vày vậy là tuyến phố quy hướngvề nội trung tâm của mỗi người, là hành trìnhphản tỉnh giấc nội cầu, trở lại nhìn vào chínhnội thân của mình, kiếm tìm thấy trong chính ta chiếc chân lý:Người là 1 trong những thiêng liêng trên thế, cùngvới Trời đồng thể linh quang quẻ (ánh sáng sủa thiêngliêng).

Do đó buộc phải nói rằng bộ phim truyền hình Tây du kýhai mươi lăm tập của người vợ đạodiễn china Dương Khiết đã cực kỳ tàitình lúc nhạc mở đầu cho phim là bài xích hát «Conđường nào ta đi...» nhỏ đườngthỉnh ghê là mặt đường trở về nội tâm. Trêncon đường đơn độc đó, ta là Đườngtăng, cùng ta cũng chính là Tề thiên, Sa tăng, chén giới,long mã. Bởi thế cuộc thỉnh kinh buộc phải bắtbuộc đủ bộ năm thầy trò. Thiếumột là ko được! dẫu vậy năm mà lại một: làmột con fan với năm phương diện.

Longmã

Con ngựa chiến mà vua Đường cấp cho cho Đườngtăng bắt buộc phải chết đi, đểđem nắm bằng ngựa chiến thần, ngựa rồng.Ngựa là xác thân. Ngựa thần là xác thân cươngkiện. Một ý thức minh mẫn vào một xác thântráng kiện. Bé người đi tìm kiếm Chân lý, tìm kiếm Đạo,cần tất cả xác thân vững vàng, khoẻ mạnh. Ko cóngựa giỏi thì Đường tăng ko tớiđược Lôi âm. Bạn mà thể xác bịnhhoạn, tinh thần ươn yếu thì làm thế nào có thểquyết tâm đánh nhau để đạttới Chân lý, đạt Đạo?

Satăng

Sa tăng là tánh đề nghị cù, nhẫn nại. NgôThừa Ân bắt Sa tăng bắt buộc nhọc nhằn gánh hànhlý là lẽ ấy. Tề thiên mấy bận giậnThầy, mấy phen đào nhiệm, từng tảo vềThủy liêm hễ quê xưa; chén giới nào bao gồm thua,đã trăm lần ngàn lượt cứ lẻo nhẻođòi phân tách của, rồi to gan lớn mật ai đườngnấy, đại trượng phu về nạm thổ lấy bà xã cho xong.Chỉ riêng bao gồm Sa tăng suốt cuộc hành trình dài thiên ma báchchiết, vào yêu thương ra quỷ, một lòng một dạquảy hành trang tiến tới. Không một lờithối lui. Ko một lòng biến đổi đổi. Sa tăng làhình hình ảnh của tinh tấn, trì thủ, trung khu bấtthối chuyển. Dù khó khăn đến đâu, đãquyết rồi, thì cứ đi tới. Khí giớicủa Sa tăng vì vậy là bảo trượng có đầudẹp cùng bén nhọn, để mà dễ ợt gămchặt vào, ghim chặt vào. Chí đã định rồithì không trở nên đổi, lòng vẫn quyết rồi thìchẳng đưa lay. Pháp danh của Sa tăng chính vì như thế làNgộ tịnh: tịnh nhằm mà chế ngự cáiđộng, loại chưa thanh tịnh; tịnh để màkham nhẫn, chịu đựng.

*

Bátgiới

Bát giới là tánh tham. Tham ăn, tham ngủ, thamcủa, tham sắc với tham nịnh nọt mang lại đượclợi về mình. Khí giới của họ Trư vìthế phải yêu cầu là đinh ba, là cào cỏ,để mà lại vơ vào cho nhiều, cho ưng ý thamdục. Chén bát giới là việc tập đúng theo nhữngbản năng siêu vật dục và tầm thườngnơi con người. Có lẽ vì vậy mà pháp danhcủa chàng là Ngộ năng.

Tềthiên

Tề thiên là trí, lý trí. Bộ phim truyện Tây du củanữ đạo diễn trung hoa Dương Khiếtcho thấy đạo diễn trong khi đãhiểu được vai trò đặc trưng của Tề thiên.Lý trí cần dẫn dắt, yêu cầu soi đườngcho hành động. Cố nên, trong phim, luôn luôn luôn vai Tềthiên các đi trước, để dẫn đầumấy thầy trò.

Lý trí ưa nổi loạn, ngang tàng phách lối,chẳng chịu chiến bại kém nhường nhịn nhịn ai. Cho nênTề thiên coi mình khổng lồ ngang với Trời (Tề thiên:bằng Trời), với muốn lên chầu trời xuống biển,quậy phá những làm được tất, không chútđắn đo, không phải ngần ngại. Đốivới Trời vẫn tự xưng «Lão Tôn» là tánh kiêucăng. Trước khía cạnh Trời vẫn nghinh ngang, đứngxổng lưng không chịu quỳ, ăn uống nói lôi thôibất kể tôn ti chơ vơ tự, đó là tượng trưngcho đầu óc duy lý của các người muốnphủ dấn Thượng đế.

Lý trí ưa phân biện, vì thế Tề thiên mới cócon đôi mắt lửa tròng vàng, nhìn một cái là thấy rõbản hóa học và hiện tượng, biết ngay ai đúnglà căn tiên cốt phật, ai đậy bít dáng quỷ hìnhma. Lý trí cũng thích đả phá, ưa đả kích,cho buộc phải khí giới của Tề thiên nên là thiếtbổng (gậy sắt), để mà lại đập phá. Phápdanh của Tề thiên chính vì như vậy là Ngộ không: không (sunyata)để mà lại siêu quá lên phần đa đối đãicủa nhân loại sắc tướng cùng thếgiới phi sắc đẹp tướng.

Lý trí, bốn tưởng vẫn suy xét, đang vậnđộng thì ôi thôi, thiên biến hóa vạn hóa. Mang đến nênthiết bổng của Tề thiên lúc nặng thì nặngvô cùng, cơ mà lúc nhẹ thì khối lượng nhẹ hơn mảy lông,muốn to nhỏ dại ngắn nhiều năm tùy ý, nhét gọn lỗ tai cũngxong, thế nào thì cũng được. Đó cũng chính là tưduy, ngôn ngữ, lý lẽ của bé người. Tuyệt cũngnó. Dở cũng nó. Bóp méo, vo tròn phần đông đượccả. Đó vốn là nghề của chàng.

Lý trí vị những «thuộc tính» như thế nêncần thiết nên được uốn nắn nắn luônluôn cho hợp với kỷ cương, khuôn phép. Tềthiên bởi vậy mà yêu cầu đội kim cô. Mặc dù nhiên,khi về tới chùa Lôi âm, thành phật rồi, khôngcần cởi, vòng kim cô tự thời gian nào đã biếnmất. Mẫu trí con fan khi đã thuần dưỡngthì không đề nghị kỷ pháp luật nó vẫn vận độngđúng. Như thể như trẻ con mới đi học,tập viết phải có giấy kẻ mặt hàng đôi, đếnchừng bự lên viết giỏi rồi, giấychẳng vun hàng kẻ ô vẫn dễ ợt viếtngay ngắn.

Xem thêm: Tổng Hợp Các Mẫu Đầu Lòng Exciter Giá Bao Nhiêu Archives, Full Combo Đầu Lòng 54

Cái trí của con người còn có một đặcđiểm là xẹt vô cùng lẹ, phóng rất nhanh,cực nhanh. Ngồi ở sài gòn mà rất có thể lan man nghĩngợi tới tận đâu đâu, như du ngoạn năm châudạo cùng tư biển; chuyện mấy chục nămquá khứ, chớp mắt một chiếc là cả cuốn phimdĩ vãng ngôi trường thiên vùn vụt hiện tại về.Diễn tả ý này, truyện Tây du bảo Tề thiêncó được phép cân đẩu vân, «mỗi cânđẩu vân đi được mười vạn támnghìn dặm» . Con số 108.000 dặm ngoàiý nghĩa tượng số học <3>còn nhằm mục đích ám chỉ vận tốc khủng khiếpcủa bốn tưởng con người.

*

Đườngtăng

Đường tăng là con người có lòngtừ bi, nhân hậu, bao dung, tất cả quyết trọng tâm tu hành vượtqua muôn nghìn cám dỗ. Truyện Tây du chưa lộtđược loại đấu tranh gớm ghê củaĐường tăng làm việc Tây Lương phụ nữ quốcvà lúc chàng rơi vào tay yêu nàng động Tỳ bà , thì bộ phim truyện Tây du của TrungQuốc sẽ dàn dựng rất đạt nhữngthử thách này. Đường tăng trong hai đoạnphim ấy hoàn toàn là một con tín đồ bằng xươngbằng thịt, có số lượng giới hạn mà bản thân Đườngtăng cần yếu vượt qua, còn nếu như không đượcTề thiên giải cứu kịp thời.

Đường tăng còn có tánh phàm, u mê, nhu nhược,ba phải. Đọc truyện xuất xắc xem phim Tây du ai cũngdễ thấy ghét... Chàng. Một trăm lần Tề thiêncản: yêu thương ma đấy, Thầy chớ có cứu. Vàđủ một trăm lần Đường tăng cãi,cứ cứu, nhằm rồi mắc nàn vươngtai. Đó là nhấn giặc làm nhỏ vì sự nhậnthức của cảm tính băn khoăn nghe theo tiếnggọi sáng suốt của lý trí.

Đường tăng cứ lặp đi lặplại những sai lầm của mình, và không tồn tại sailầm như thế nào giống sai lầm nào. Con bạn cũngthế, cứ đi từ sai trái này đến sailầm khác cơ mà thôi, nếu như không nghe theo lý trí, lươngtâm mà chỉ biết chìu theo vọng tâm, tình cảmnhất thời.

Trong các đệ tử, Đường tăng thường«cưng» ai nhứt? đại trượng phu vốn tỏ ra cưng Bátgiới hơn cả. Chén giới tượng trưng đến cácbản năng dục vọng tiềm tàng trong tim mỗingười; vậy, phải chăng chính ta, ta vốnvẫn hay có xu hướng nhắm mắtđưa chân, phớt lờ loại lẽ đúng cơ mà nuông chìutheo thói lỗi tật xấu của mình?

Trong Tây du, luôn luôn xẩy ra những mâuthuẫn bao gồm khi nóng bức giữa Tề thiên và Đườngtăng, khiến cho thầy trò buộc phải mấy phen phân tách lìa,thậm chí ngay trong khi Tề thiên mới bái Đường tănglàm sư phụ xong xuôi mà sẽ vội khó chịu bỏđi . Đó cũng là giải pháp biểu tượnghóa phần nhiều đối nghịch thân lý trí với tìnhcảm, cảm tính.

Càsa với tích trượng

Đường tăng rõ ra là lương tri, nhưngtiếng nói của lương tri thỉnh thoảng quá yếumềm trước những sức khỏe đối kháng.Ngoài chiếc lý trí (là Tề thiên) phòng đỡ, bảovệ, Đường tăng còn cần được đượctrang bị thêm hai phương tiện hữu hiệu đểhộ thân, trường đoản cú vệ. Đó là cà sa và tích trượng.

Cà sa là áo gần kề chở che, tích trượng đểthêm sức mang đến đôi chân vững đá quý trụ lập. Cà savà tích trượng ấy đó là đạo đức chânchánh của con người. Bao gồm đạo đức, bé ngườiđủ năng lực tự chống thủ, tự bảovệ mình khỏi sa chân vào tội vạ lạc lầm,tránh xa được sự trừng phân phát củangục hình đày đọa. Cho nên, khi Phật tổ Nhưlai không đúng A nan và Ca diếp với áo cà sa gấm với tích trượngchín vòng trao đến Quan âm nhân tình tát, đã dặn dò rằng: «Tấmáo cà sa với cây gậy này đưa cho tất cả những người lấykinh dùng. Nếu tín đồ ấy (...) khoác tấm áo càsa của ta, thì thoát ra khỏi luân hồi; chũm gậy tíchtrượng của ta thì không biến thành hãm hại.» . Và khi ở ghê thành ngôi trường An, giảithích vị trí quý báu của cà sa, quan âm người thương tát cũngbảo: «Mặc tấm áo cà sa của ta thì không bịđắm chìm, ko sa địa ngục, không gặp taiương ác độc, không xẩy ra hoạn nàn sóilang.»

Trong tập phim Tây du nhị mươi lăm tậpcủa Trung Quốc, thanh nữ đạo diễn DươngKhiết có lẽ đã gọi tường tận ý nghĩacà sa là áo sát đạo đức hộ thân, mang lại nênrất tài tình khi dàn dựng cảnh yêu thanh nữ độngTỳ bà sexy nóng bỏng Đường tăng sa vàosắc dục. Lúc đó Đường tăng nhưtrong cơn mộng du, lảo đảo bước gầntới vòng đeo tay yêu phái nữ đón mời, và mảnh cà sađỏ rực đột nhiên nhẹ tênh, vuột bay khỏi thânĐường tăng. Còn tấm áo, Đường tăngcòn an ổn; áo vuột rơi rồi, tội lỗimở cửa chực chờ. Đạo đức mấtđi, dòng xấu chen vào.

Yêutinh

Yêu tinh quỷ tai ác hằng hà sa số cảnđường chống lối cuộc thỉnh kinh cũnglà hầu như thói lỗi tật xấu của bao gồm ta. Yêu thương tinhcó nhị loại. Tất cả thứ là như thể chồn cáo, rắn rít,cọp beo... Thay đổi thành. Hình hình ảnh này là ẩn dụcon người luôn luôn luôn chiến đấu với cáixấu, dòng ác, những nghịch cảnh từ bên phía ngoài tácđộng vào bạn dạng thân. Loại hồ ly tinh này luôn luôn luônbị Tề Thiên đập chết, không có ai cứu chúng.Trên nẻo đường truy cầu Chân lý, tra cứu Đạo,con fan phải dũng mãnh, nghị lực,quyết chổ chính giữa san bởi mọi trở lực, chướngngại nước ngoài lai nhằm đạt mang lại kỳđược cứu vớt cánh chân lý của mình. Kết thúc khoátkhông khoan nhượng.

Nhưng... Lại kỳ quặc hơn, tất cả thứquỷ quái mà lại Tề Thiên vừa vung thiết bổng địnhđập chết, thì liền gồm tiên này phật kiahiện ra cản lại, xin tha mạng chúng đểrồi đem về thượng giới cai quản lý. Loạiyêu này xét lý lịch đang rõ, vốn là những con thú convật mà các vị nghỉ ngơi cõi trời nuôi giữ, chẳngmay để sổng, đề xuất chúng lẻn xuống trằn làmtinh ma tai ác quỷ.<4>Có fan xem phim hay phát âm truyện Tây du,gặp hầu như chỗ như vậy, liên hệ gần xarồi nhếch mồm cười: Tưởng sao, cũnglà một hình dạng «xử lý nội bộ»!

Loại yêu gồm «ô dù» cỡ béo như vừa nói,chính là loại xấu, chiếc ác, mẫu chướng hổ thẹn cảnngăn nội tại. Chúng nằm trong chính ta, và làmột phần của ta. Giết bọn chúng đi là giết taư?

Mộthình ảnh hai cuộc đời

Phật bảo: Hồi đầu thị ngạn.Quay đầu chú ý lại vẫn thấy ngay lập tức bến bờgiác ngộ. Buông dao đẫm ngày tiết xuống, mười támông trộm cướp lập tức hóa ra thập bát la hán.Con người là 1 trong những hình ảnh hai cuộc đời.Trong ta là sự tồn tại của nhì mặt đốilập lẫn nhau. Ta là Giê-xu cơ mà ta cũng chính là Lu-xi-phe chúaquỷ. Ta là thích ca, Lão tử nhưng mà ta cũng quá sứcbày trò ngạ quỷ, giở thói súc sanh. Vào ta vừa cóthiên đàng, niết bàn rất lạc, vừa tất cả cảhỏa ngục, a tỳ.

Trong trận đánh đấu để đạttới Chân lý, con người rất có thể chuyển hóa cáiác thành cái thiện. Ngày hôm trước còn là Hồng hài nhihung tợn, khoái ăn thịt fan thì ngày sau đãlà Thiện tài Đồng tử trang nghiêm, cung kínhhầu cận một bên Quan âm người tình tát.<5>Bữa nọ còn hỗ trợ yêu quái ác tụm bè bạn chậnđường bắt bạn cướp của,ăn tươi nuốt sống, thì bữa hiện nay đã thànhvoi thần, sư tử thánh đỡ chân cho Phổhiền cùng Văn thù người yêu tát nơi cõi phật .

*

Tánh tham là xấu, dẫu vậy thay vị tham dòng vị kỷđê hèn, biết tham làm mẫu vị tha ích quốc lợidân, thì tham ấy Chúa, Phật cũng tham. Tánh sảnh giậnđáng chê, cơ mà thay bởi cái giận khí ngày tiết củalòng ty tiểu, biết giận cho cái bất bởi chínhnghĩa, thì giận ấy Lão Đam, Khổng tử cũngxá nhiều năm bái phục.

Phân biệt nhị hạng hồ ly nội tại vàngoại lai như thế, người đọc truyệnTây du thử gẫm lại vị sao luôn luôn luôn lúc Tềthiên gặp yêu quỷ những tróc tô thần,Thổ địa nhằm truy tầm ngọn nguồn,gốc tích bé yêu sinh sống đâu. Mặc dù đang đại bại sức lũyêu, mà một lúc đã vậy chắc lý định kỳ củachúng rồi thì trăm lần tấn công là trăm lầnthắng. Gửi bại thành chiến thắng là sau thời điểm đãđiều tra, xác minh lý lịch xong xuôi. Sao lạvậy? loại xấu, điều ác vốn muôn đường nghìnlối, thiên hình vạn trạng. Con fan phảibiết nó tự đâu tới, do đâu cơ mà ra. Nhưthầy dung dịch giỏi, trị bịnh nên biếttrị tận gốc chứ không hề trị ngọn.

*

Đitìm nghịch lý

Tây du thoạt xem, tưởng đâu rặtchuyện nghịch lý, vô lý. Lý do Tề thiên náoloạn thiên cung, cõi trời nghiêng ngửa, vậy màlắm phen cam đành thất điên bát đảovới bọn yêu ma? Tề thiên không ngán Lão tử, thếsao chẳng trị nổi bé trâu xanh của Lão tửsổng chuồng sống núi Kim Đâu?

Tề thiên tuy có con mắt lửa tròng vàng, nhìnmột mẫu biết tức thì chân tướng mạo yêu ma nhưng khôngphải luôn luôn luôn đều dễ dàng chế ngựđược yêu thương ma. Yêu cầu lắm phen cất công đitìm phật, tiên, người thương tát cứu vớt nạn. Người thương tát vàphật tiên trong Tây du tượng trưng cho đạođức chơn chánh. Vậy, hợp lý lý trí tuy cókhả năng xét suy phân biện đề xuất trái rạch ròi,nhưng không đủ to gan mẽ? Đối vớitha nhân, thay thế sửa chữa cái xấu, cải tạo điều ác cókhi không bởi lý lẽ, giỏi sức mạnh, nhưng phảicảm hóa bởi đạo đức nghĩa nhân. Cònvới chính bạn dạng thân, có các cái xấu, điều ác mà lươngtri, lương chổ chính giữa đã từ bỏ biết là xấu, là ác, làkhông đề nghị nhúng tay vào, mà lại con tín đồ lại quáyếu đuối, thường không được sức cưỡnglại nổi hầu như ham mong mỏi mãnh liệt, đành buôngxuôi. Khi đó, chỉ từ có nhân ngãi đạo đứclà mẫu phao sau cuối cho khách hồng trằn bấuvíu để khỏi say sưa trước cơnphong bố bão táp của hải hà dục vọng.

Phật tiên xuất xắc Thượng đế cõi trời cònlà hình hình ảnh biểu tượng của thiết yếu đạiquang minh, của đại nhân quân tử. Yêu ác quỷ quáilà phản diện, tiêu biểu vượt trội cho tè nhân, giả trá,lọc lừa. Tề thiên vốn ko từng xịt vếvới cõi trời mà lại nhiều phen chịu đựng ngậmhờn cùng bè bạn quỷ. Trong cuộc chiến tranhcủa con tín đồ với nhỏ người, từ ngàn xưađến nay, soi gương kim cổ, hợp lí ai cũngthấy rằng ta không sợ hãi đấu lý, đấutranh với những người biết điều, đạiđộ, thiết yếu trực, nhưng ta lại đa số phảisợ gần kề mặt thuộc kẻ hẹp hòi, đần dốt,chấp nê. Hai mặt trận với nhì đối thủrõ ràng khác biệt!

Đọc Tây du hóa ra không phải đọc Tâydu, mà lại là phát âm lại bao gồm ta. Ngô thừa Ân hóa rakhông bắt buộc Ngô quá Ân nhưng mà là mật ngữ rất thoátcủa Lão, Phật. Ngô là chúng ta Ngô; quá làthừa hưởng, lâu nhận; Ân là ân sâuđức cả. Ai xưa kia đã thọ hưởngđược loại học của thánh hiền cơ mà giácngộ, ko nỡ đem cất làm của báu bốn riêng,nên mang cuộc văn chương, mượn tròchữ nghĩa bày truyện Tây du? Thọ thừa nhận ânAi nhưng Ngô quá Ân mong mỏi đáp tạ ân Ai?